注音ㄣ ㄋ一ㄡˊ ㄩㄢˋ ㄌ一ˇ
恩牛怨李
词语解释
恩牛怨李[ ēn niú yuàn lǐ ]
⒈ 唐代穆宗至宣宗年间(821-859),朝臣分别以牛僧孺、李德裕为首,党争激烈。后以“恩牛怨李”喻结党倾轧。
引证解释
⒈ 唐 代 穆宗 至 宣宗 年间(821-859),朝臣分别以 牛僧孺、李德裕 为首,党争激烈。后以“恩牛怨李”喻结党倾轧。参阅《新唐书·李德裕传》。
引清 钱谦益 《<范勋卿文集>序》:“五十年以来,恩 牛 怨 李 之残局,清流白马之遗恨,读先生之文,可以考见一班。”
郁达夫 《闻杨杏佛被害感书》诗:“恩 牛 怨 李 成何事,生死无由问 伯仁 !”
分字解释
※ "恩牛怨李"的意思含义、恩牛怨李是什么意思由古今诗词汉语词典查词提供。
相关词语
- guó ēn国恩
- ēn niàn恩念
- wù ēn误恩
- ēn shēn yì zhòng恩深义重
- hào tiān ēn昊天恩
- ēn shī恩师
- kāi ēn开恩
- ēn zhòng rú shān恩重如山
- ēn wēi bìng zhòng恩威并重
- ēn róng yàn恩荣宴
- xiàn ēn宪恩
- jìn ēn进恩
- chūn niú春牛
- lí niú黎牛
- niú huò牛祸
- wáng yáng dé niú亡羊得牛
- gē jī yān yòng niú dāo割鸡焉用牛刀
- zhuì xù de niú赘婿得牛
- niú dài niú牛戴牛
- huáng niú xiá黄牛峡
- jiāo niú郊牛
- zuān niú jiǎo jiān钻牛角尖
- zhòng niú种牛
- jī kǒu niú hòu鸡口牛后
- xīng yuàn兴怨
- zhí yuàn执怨
- guài yuàn怪怨
- yǎ yuàn雅怨
- sān yuàn三怨
- pí yuàn疲怨
- dí huì dí yuàn敌惠敌怨
- rèn yuàn rèn láo任怨任劳
- liǎn yuàn qiú mèi敛怨求媚
- mán yuàn瞒怨
- huì yuàn恚怨
- jiǎo yuàn徼怨
- zhāng sān lǐ sì张三李四
- lǐ fǎ李法
- gōng mén táo lǐ公门桃李
- táo lǐ jīng shén桃李精神
- gāo lǐ高李
- guā lǐ瓜李
- zhāng wáng lǐ zhào张王李赵
- zhòng guā dé guā,zhòng lǐ dé lǐ种瓜得瓜,种李得李
- lǐ huì李会
- bì guā fáng lǐ避瓜防李
- lǐ dù hán liǔ李杜韩柳
- lǐ guǎng bù hòu李广不侯