古今诗词
推 荐
诗人
诗文
诗句
字典
词典
成语
组词
分类
全部
诗人
诗文
诗句
古今诗词
>
汉语词典
>
阳吹
>
词语"阳吹"的意思
yáng
chuī
阳吹
拼音
yáng chuī
注音
一ㄤˊ ㄔㄨㄟ
繁体
陽吹
词语解释
阳吹
[ yáng chuī ]
⒈ 指春风。
引证解释
⒈ 指春风。
引
唐 宋之问 《军中人日登高赠房明府》诗:“幽郊昨夜阴风断,顿觉朝来阳吹暖。”
分字解释
yang
阳
chui
吹
※ "阳吹"的意思含义、阳吹是什么意思由
古今诗词
汉语词典查词提供。
词语组词
阳
字组词
吹
字组词
相关词语
yáng guān sān dié
阳关三迭
qīng yáng
倾阳
yáng líng
阳灵
suī yáng qǔ
睢阳曲
dān fèng cháo yáng
丹凤朝阳
yáng shuò
阳朔
shǎo yáng
少阳
yáng mǎ
阳马
yáng chéng
阳成
yáng jiǔ bǎi liù
阳九百六
xī yáng xī xià
夕阳西下
dōng yáng shòu tǐ
东阳瘦体
chuī chún
吹唇
chuī tǒng
吹筒
chuī xī
吹噏
chuī hú zǐ dèng yǎn
吹胡子瞪眼
zì chuī zì léi
自吹自擂
héng chuī qū
横吹曲
gǔ chuī
鼓吹
chuī dòng
吹动
chuī fú
吹拂
chuī zòu
吹奏
chuī sòng
吹送
dà chuí dà dǎ
大吹大打
词语组词
生肖
四季
数字
颜色
方位
味道
自然
身体
词语词性
名词
动词
形容词
副词
拟声词
助词
连词
介词
代词
疑问词
数词
量词
数量词
词语组合
AABB式
ABAB式
A里AB式
AABC式
ABAC式
ABCA式
ABBC式
ABCB式
ABCC式
ABB式
AAB式
AA式