《寄谢三城太守韩子华舍人》拼音版

宋朝邵雍

xièsānchéngtàishǒuhánzihuáshěrén--shàoyōng

luòyángwèidōuèrqiānyǒunián

zhōngkāijīnjiān

西běigōng殿diàndōngnánqīngshānchuān

zhàorénluòqīngyíngménsōngshǎohán

shuǐzhúzuìjiāchùdàozhīnánpiān

xiàyǒuyōurénshìjìngtōngcháiguān

pénghāoyǐnhuòpǐncān

shàngqīnxiàzihòubáosuíyuán

rénsuīkānyōugǎiān

yuèshǐxìngwángshēnjīnggēnyuán

yǒuwèiyuēzitōngquán

qīngcháonéngyòngcáishèngzhǔzhèngqiúxián

dàorénwèikōngyán

gōngguìshíqiúměiguān

shàngshítiānzixiàzhěngcāngshēngcán

tōngzhāngguō广guǎngliángtián

zhūménlànjīnqīnglóufánguǎnxián

wàijiùlièféijùnhòutíngluóxiānyán

zuòtángchūchénghuáxuān

guānjiànshūxián

gāotántiānxiàshì广guǎngzuòshēngqíngyān

réngǎnyǎngshìpínghòuyán

suǒwèinánzizhìérguān

yòuxíngróngruò{{zuǒyòudǎn}}

dàorénxíngshìshíqiánshìbiān

érlínshuǐgōuéràizhúshù竿gān

suǒwèijiéérpān

gǎnduìyuēshìyǒunánquán

shēnfēihǎo{{zuǒyòuwēn}}kǒufēièzhēnshān

zhīpáoérzhíbiān

gàiguānduǒgǎnwàngbēnqiūyuán

shēnyǒucéngjùnyǒucéngdiān

zhīruòpíngfēirénsuǒjiān

pínjiànrénsuǒguìrénsuǒqiān

chùzhīruòshìchéngrénsuǒnán

jìnxíngzhīdào退tuìyǎngzhīquán

wèizhīwèijiān

gǎnwèizhīshuōcéngsuǒyān

jiēchǎnzhījīngshān

shìsuīyúnzhīchǔguówèiwèirán

lóngdàoshēnjìn退tuìshíhòuxiān

gǒuxúnhuǐshuízhīqiān

dàozhīwèixíngmìngzàitiān

jìnyóusānchéngbáoyánshàngpánhéng

dāngshìzhīmíngqīngjiāděngwèizhīyán

huòqīnglùndàohuòhòuchíyàngchuán

shùwénjiǔhuìyǒuzhīhuān

shíyuèchūhánwàiwànqīngshuāngqián

guīláidàohuánzhúchuāngqíngzuìmián

yǎngxièjūnzizhīdàishūchéngpiān

邵雍简介

宋朝·邵雍的简介

邵雍 邵雍(1011—1077)即邵康节,北宋哲学家、易学家,有内圣外王之誉。汉族,字尧夫,谥号康节,自号安乐先生、伊川翁,后人称百源先生。其先范阳(今河北涿县)人,幼随父迁共城(今河南辉县)。少有志...〔► 邵雍的名句(258条)