《游仙二十四首》拼音版

唐代吴筠

yóuxiānèrshíshǒu--yún

guānwǎngzàiyáo怀huáikǎojīnqíngzhōngshìyíngyíng

zhòngxiānmiàochāoránhánzhìjīngníngshénchōngxuánhuàlíngtàiqīng

xīntóngzhòu广guǎngyúnxiáqīngxiángfēngchuīgàiqìngxiāojīng

lóngjiàcháowēihòutiānbǎolìngmínghuánzhōngshìxuānmiǎnjīnzànróng

luánfèngyáolíndiāoèpíngchǔyǐnzhuóběnshūhǎoáoxiángzhōngsuǒ

fāngxuānxiāojiégāojiězhōngliànjiéxiāowài

shuíwèitiānxiágǎntōng

mǐncóngqiānxièxúnxiānlúnméisānyuányǒuzhēnrénshēngdào

língchéndānjǐngyǐnhuángyuèbǎiguāndiàochàngfāngcùnqīngyuè

shéndònglǎnzhōuhuǎngjuésuíhuángfénxiāngjīnquē

西guīchūdìngdōnghuáxiàomíngsānguānqiǎnshēngyúnpíng

miàochénlèixīnwēixuánhuàbìngcháochūtiān亿zàiyóutóngyīng

使shǐhàojiéxiāoxiāoyànqīng

shénzàilíngjiǎojiǎohánqīngchéngxiānjīngqīngxìnyǒuzhēng

chóudàoniànérjīnguǒtiānjīnfēiyīngōngzhenǎizhìbáishēng

yānyòngguòdòngyuèzhūlíng

gāozhēnchéngliáomiǎodàoshúwèishèyuǎnshénréntóng

jiéjiàcóngzhīyóupiāopiāochūtiānchuírénhuàshénníng

yīnzhīzhìjīnggǎnshí

hǎi广guǎngsānshāngāojīntáiluózhōngtiānyóu

xiácháoyǐnhóngzhīwǎnkānshíxiàowàngxīnténgníngjiǎ

bǎo寿shòutóngsānguāngānnéngqiān亿

jiāngguòtàigōngzànsāngchùzhēntóngxiāngwèiqīng宿

hǎiruònínghóngtāozhǐbēnyúnjiécéngjǐngdòngfēi

qīngxiázhèngdānshènshíliúyàntángguīxuānlìng

chāodòngyángjièshìjiàndānbiǎochìyuèhuǒlóngyánguānkòngzhūniǎo

dǎoshēngjiàngzhǎngchūtiānmiǎoyánglíngzhònghuījiǎojiǎo

wèiěrliúpiāofēngqúnshēngsuìyāo

yīnjīnfēigàichāo西suìzhōngtiāntínglúntàiméng

ruòhuáliúyǐng使shǐbáiqīngtíngliùmíng

dàohuàsuígǎnqiānshuínéng

jiǔlóngwānwānzàishēngyúngānglín怀huáijiùguófēngchénhùncāngmáng

yuǎnrénhuáněrxiāngshàngchāoxīngchénxiàshìyuèguāng

shūguòtàiwēitiānhuànhuánghuáng

tíngcāntàizhěngjīnquēqiánchéngshàngqiāngqiānghuìqúnxiān

鸿hónglíngxiāng广guǎngzhāngjūntiānqiàzhōngzuòxiágāochōngyán

liángzhōngyǎng亿nián

jùnlǎngmiàoménchéngwēizhēnjiàntōngqiónglínjiǔxiáshàngjīnsāntiānzhōng

fēiqiúyuèqìngyúnxiángtuánlíngfēngjīnghuìxiānliùtóng

shēngzhìyángyuánmíngxiáguǎnpiāopiāoqiónglúnjīnjǐngsàn

jiéchéngwànyǒugāomiàoxiánwánshāncuóélánghǎiyǎoàn

zànshǎngguòqiān椿chūnxiálíngshuísuàn

zhāoxiéyángyǒuyànqīngtáipáijǐngzhènkōngyúnjiàlái

língfānyàodòngqióngzhàngjiǔguāngkāifènglóngáozòuqiúxuānshūwèihuí

gāoshēngshàngyànxuándōucénzǎosànxiāngqióngliúyīn

língfēngshēngtàichuīrénjīnhùnwēi广guǎngshénníngkōngdòngshēn

xiāoránzhòuwàigānkūnxīn

chéndēngqiānrènlǐngkànrényuánjiānchéngshānfēn

miǎoāichénzhōngzhēngbēnshēngbǎilíngchǒngjǐnwànshìjiēwèi

chénggōngānnéngěrjiāngjiàyúnjǐngchāoshēngtiān

liànqīngjiànmíngchénjuétiánzhòutàihuànlǎngtiānguāngchè

cānyānxiāotóngyánjiǎobīngxuěyǐnqiānhàimíngwànyuè

suì使shǐzhōngyāoyǒnglúnmiè

cháoruòshuǐběizhōngshāndǐngzhuānqīngxuángōngqiángsǎoyōujìng

zhúlóngshényàoyīnhuànbǐngdǎosānchúliùtiānjìng

lóuxiānghuīyānxiùyǐngliúxiájīnqiānniánzàiéqǐng

yánggàizàochénchéngyānyóulángfēngshàngyuánjiàngwángkāilíngōng

tiānréngāohuìtángzhōnglièshìzòuyúnzhēnyīnmǎntàikōng

qiānniánnàishújiélíngguāfēnghuāngyàntáotáoshūwèizhōng

zhěngjiàyuèpáiyānlíngjiǔxiāofēnrántàizhōngpèigèngxiāngzhāo

qiěpànpéngjìnshuíyánkūnlángyáoyōuyōujìngānshìyǎngsāntiāncháo

zhāosānqīngyǒujiǒngchūjiǔtiānshàngnáotiāojuézhōngchàchíyáoxiāngwàng

kōnghánchángmíngwàiyǐnzhàngluánfèngyǒulíngránpiāoyáng..

liáoliáowéixuánzhìzàishénwáng

zòngshēntàixiáshàngmiǎomiǎozhōngwēixiānxínglǎotóngyóu

língjǐngzhuózhuóxiángfēngzhèngliáoliáoxiàozhènzhǎngkōngxiǎngqīngqiěróu

áoshǎngmiǎnjiēzhēnchóuérwàntiānézhōu

fǎnshìtàichūxiāndàomíngzhìkōngdòngníngzhēnjīngnǎiwèizhōngshí

biàntōngyǒuchángxìngsàndìngzhìxíngxùnfēidiànyǐnyàoguāngbái

xuánwàngxuánshēnshī

吴筠简介

唐代·吴筠的简介

吴筠 吴筠,唐朝华州华阴(今陕西华阴县)人。字贞节。一作正节。性高鲠,少举儒子业,进士落第后隐居南阳倚帝山。天宝初召至京师,请隶人道门。后入嵩山,师承冯齐整而受正一之法[1]。与当...〔► 吴筠的名句(87条)
吴筠简介资料