《郡斋独酌(黄州作)》拼音版

唐代杜牧

jùnzhāizhuóhuángzhōuzuò--

qiánniánbìnshēngxuějīnniándàishuāngshíjiélínjīntóngyànxíng

gānyīngqióng西hǎiwàndàoluòyángdōngnánsuǒjiànběiyōuhuāng

zhōnghuàwànguójiǎojiǎofāngwánxuétiānjiǒnglǎojiāng

zhǐbǎiwànshìguòmángrénshēngluònèizhěwèipéngshāng

shùkuānqiězhǎngtíngxuězhōngguògǎnwèndāngniáng

àishìzhōngbiāobiāochǐqiángbáizhāgōng绿tánqiāng

fēngqiánlüèhéngzhènránfēnliǎngbànghuái西wànshìgǎndāng

gōngchéngyànlín殿diànyuánchāolüè广guǎngqiúchǎngsānqiāngōngtóukàn

xiāngpáisuìshuāngmíngdāngjīng竿gānbiāobiāozz88héngbiānguīxiāng

àizhūchùshìsāndāngzhōngyāngbǎiqǐngdào西fēngchuībànhuáng

shànghuóxiāngwéimǎnqūncānghòulǐngcuìqiányāngyāng

xiǎoyànwǎnxiàniúyángshūjiùyǐnshèwèngěrláicháng

ziguīyǒujiāng西qiānxiàliǔdōngràotáng

yīnqīnròushěyānhuǒyáoxiāngwàngtàishǒuzhèngshuǐzhǎngguāntānshìláng

zhēngshūyúnrèněrcúnwángzàoshìluánxiáng

jiāohéngliúshàngzhúyìngqínshūchuángchūjìnyáoshùntāng

wènjīntiānzishǎoshuírénwèidòngliángyuētiānzishèngjìngōnggāng

liánbīngshùshíwànhǎizhèngzhūcāngwèiyánxiǎo

juǎntànnángjiǎbīngdòugōngshémáoyànchífēngmáng

zhīsānzàibǎizhàngōuchēwàngqiángyúnshānwài

yǒushìtóngqiāngshuíjiāngguópànhuàdiàolángnánzhònghuíshǒu

jìngchūxiūhuángěrláishísānsuìrénwèicéngwàngwǎngwǎng

lèixiàshéncāngmángshǐzhàofēnluòzhǐchāngkuángquēxiàjiànguān

bàishūwénzhāngxúnsēngjiěyōumèngjiǔhuǎnchóuchángwèizi

wèishānlíncángpíngshēng线xiànyuànshùnshangxiánjiàoyànzhào

lánzhǐhuángxīngshānsǎoxiōnghěnjiērǎngshēngréndànmiánshí

寿shòunóngsāngyínzhìzàixiàohuāngtángjiāngjùnchū

dāohǎojiéqiūguāngchíbiānchéngzhuóyōngzhīxiāng

xūnhāngèngchàngtàipíngrénshèngtiānzi寿shòujiāng

杜牧简介

唐代·杜牧的简介

杜牧 杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人。杜牧是唐代杰出的诗人、散文家,是宰相杜佑之孙,杜从郁之子。唐文宗大和二年26岁中进士,授弘文馆校书郎。后赴江...〔► 杜牧的名句(611条)
杜牧