《长安感事呈卢纶》拼音版

唐代李端

zhǎngāngǎnshìchénglún--duān

shíshìwénhànérqīngkǒngróngzhǎngyóuxiàoàohóuzhōng

jiànliècháoqǐnlùnbiānwèigōngcuōtuópānbìnzhìcèngdēngruǎnqióng

dàiliánníngjīnmìngwèitōngwánglíngshìgàngguōzuìsuìfēixióng

liǎnbǎnqúnyànhuíchē访fǎnglǎonóngyǒngshī怀huáiluòxiàsòngshāndōng

shěnbìnghúnshénzhuóqīngzhāikōngléijiāngwèijièlěnggònghóutóng

cǎoshěcáizhējīngchuāngàifēngjiàotōngzishǒujiǔshìyuǎnshīgōng

ménshīxīnshítàiyíngmāosuìfēngyuánménwéiyǒujǐngyǐndànjiācōng

shǎozhuàngjīngāoniánjuésònglóngshūxiānlùnlǎnfǎnqiúméng

néngmíngyànjīnliánbàntóngbǐngxīnyóushìshǐsāoshǒupéng

chìfānténgjiàhuánghuāgàicóngliáojiāngchéngjiàngjīnxuégōng

李端简介

唐代·李端的简介

李端 李端(约743-782?),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。...〔► 李端的名句(157条)