古今诗词 > 诗文 > 送贡先生 > 拼音版

《送贡先生》拼音版

明朝唐之淳

sònggòngxiānshēng--tángzhīchún

xiānshēngjīngguóláichēngyǒushìsàngwènzhīshíèrshíxīngshuāng

yuèqínhuáijiǔyuèxiàtāojiāngdànwényúnhǎishìxīngdòumáng

duǎnshuāngbìnqiānwěihángshānhuízhǐhuìchéngshuǐzhōngyāng

zhìdiéwèijiànjīnqīngqīngzhěyángshāngxīnzhìzhènghǎifèidǐngdāng

xiànguāngāowénfānjiāngtānlángchéngshǒurénhuògānxiáng

jiādāngshíchìjiǎoxiāngjiāngshuǐxíngzhōuyòutóng

érányàoshígōngshǔkuàngliǎntíng

téngshùxiágǎozàngdōngchéngbàngduìcānxiábǎoqiětūnshēng

fèng西màishísānzhōngsānxīnsuǒwàng

liújiǔshěntòngzhōngchángyuèshānjiāxiāng

xiāngtōnghánshǔgèngcuōtuósuìyuèwǎnniànzhīdiānqiějiāng

sōngqiūdiāocuībáizhòumíngzhěruòchūnshēngzhěchénxīng

jīnshǐchángchūzǎntòngtiānguāng

huánghūnwènéshuǐyòumíngyúnyǒuzhǎngxiōngtóng

piānpiānliǎngdānyīngshìgònghuíxiángzǒutiǎnyuèrénzhīxiānshēngshénxiáng

xiānzishìshìliǎngzitóngbǎngmíngxiānshēngwénzhāngguāngàiwàngxuānchéng

gōnghóuqīngjùnshǒushàngshūlángxiàzhěshìzhōuxiànguìjīng

xiānshēngzǎoyǒuwénxiùchūzixíngbēifánxuéshēngtáng

shǒuzhōngjīndiéshuāngguānzǒuzhìkuìsǎobàitíng

zhíjīngwènshuíláifēihóugōngjiāxuéyuǎnxīnshēngyáng

kuàngxiānshēngxiàozhìxìngtiānchángmíngshénjiànzàixiōngfǎnzàng

fēnránchīxiāoqúnchuājiànfènghuángbáihuáshēngshītánglìng

lèizhěyǐngshūgǎnzhuāngshànshǐyǒuzhōngtiānfēisuǒliàng

xuānzhīshānéénánshuǐyāngyānghéngchāziháncháozàifáng

shǎorěnshènmiánshíshànjiùyāngdàibìnqièháiqièshāng

唐之淳简介

明朝·唐之淳的简介

唐之淳(1350—1401)明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。...〔► 唐之淳的名句(18条)