《周伯宁春晴江岫图为吕仲善题》拼音版

明朝苏伯衡

zhōuníngchūnqíngjiāngxiùwèizhòngshàn--héng

shàngshūjīn怀huáijuéxiāohuīháowǎngwǎnglíngdǒng

píngshēngzhēnshùchǐxīnwèijūnxiě

shānyáojiēshānqīngwànqǐngfānzhēng

dōngfēngchǐbiàntīngzhōucǎozǒngshìtíngbiéqíng

xiàngjiāngnánjiāngběiqínghàodàngjiē

zhèngjiāngshàngzhīzòngyǒujǐngdāojiǎn

dāngshílìngxīnchóujīnkuàngluó

yǎnquèshànggāotáiwàngdànjiànyuǎnhǎiliántiānliú

guīcháochūshuíshènmányānjiéchǔ

miánhuāluòyīngfēizhúcóngshēnzhè

苏伯衡简介

明朝·苏伯衡的简介

苏伯衡,元明间浙江金华人,字平仲,友龙子。博涉群籍,文词蔚赡有法,以善古文闻名于时。元末贡于乡,洪武间入礼贤馆,为国子学录,迁学正,擢翰林编修。十年,宋濂荐以自代,以疾力辞。二十一年...〔► 苏伯衡的名句(13条)