《题张阳峰太史卷》拼音版

明朝孙承恩

zhāngyángfēngtàishǐjuǎn--sūnchéngēn

yánqiánmíngyánwēngqiězhìzhǐlínméntíng

liǎngniántiānzhānyúnměiqióngqióngjīncháobàixiàgāotánghuānshēng

wēngzàixīnwèiyǒuziēnróngzheqīngshānbiéjīnláijǐnyíng

érzàixīnzhǐchéngyánwèiqíngbiékāngqiángjīnláibèijīngmíng

ziguīxīnxīnzhōngpáochūzhēnpēngtóngxīnxīnqiāngfèngbēigōng

sūnzhīróngxiùlánníngxīnzihuāntiānlúnnánmíng

xiāngguòjiēcháoyīngchénzūnlièháichuīshēng

rénshìnánxiānbìngyīngǎn怀huáilèizhānguānyīng

孙承恩简介

明朝·孙承恩的简介

孙承恩(1485—1565)松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书...〔► 孙承恩的名句(24条)